Nữ Giới Và Sự Phục Hồi Tỳ Khưu Ni Theravāda
Biên soạn
Tỳ Khưu Chánh Minh
Chương I
Ấn Độ trước khi Đức Phật xuất hiện
Nữ giới trước thời Phật giáo
Theo tập Phật Giáo Sử của Ngài Thitañāṇa Thera bằng Thái ngữ, Việt dịch sư Giác Nguyên (Xuất bản năm 1998):
Ngày xưa ở Ấn Độ cổ chỉ có một giống dân tên là Negro, da đen, bé người, mặt choắt lại. Họ không biết canh tác, trồng tỉa chi cả. Hiện nay, giống dân này còn sót lại ở một số vùng cao tại Ấn Độ và Châu Úc.
Vào thời kỳ bốn ngàn năm, trước khi Đức Thế Tôn xuất hiện, mới có giống dân Dravidian vào Ấn Độ sinh sống.
Nguồn gốc của dân Dravidian cũng mơ hồ, nhưng chắc chắn họ là bộ lạc dân da đen, thấp lùn, mũi tẹt, có trình độ văn minh khá cao, thậm chí còn có nền văn minh lâu đời là khác. Phần lớn giống dân này sống tập trung ở vùng hạ lưu sông Sindhu. Theo tập Lịch Sử và Văn Minh Ấn Độ đã nêu, các chứng tích do các nhà khảo cổ khai quật được, những di tích thời đại cổ thạch khí, chất đầy trong các viện Bảo Tàng Cổ Vật Calcutta, Madras và Bombay, tại nhiều nơi người ta đào được những di tích thời đại tân thạch khí. Nhưng đó chỉ là di tích về văn hoá, chưa có thể gọi là di tích về văn minh.
Năm 1924, nhiều tin tức ở Ấn Độ, đã kích thích các nhà khảo cổ khắp Thế giới. Ông John Marshall loan báo: Các học giả hợp tác với ông.
Đặc biệt là ông R.D Banerji, đã tìm thấy ở Mohenjo Daro, trên bờ Tây sông Indus vùng hạ lưu, nhiều di tích một nền văn minh cổ mà người ta biết được.
Ở đó và Harappa, cách vài trăm cây số về phía Bắc, người ta đào lên thấy có bốn, năm thành phố chất chồng lên nhau; có mấy trăm ngôi nhà và cửa hàng xây cất bằng gạch, rất chắc chắn, có ngôi nhà gồm mấy tầng lầu, những ngôi nhà đều xếp hàng hai bên những con đường rộng hoặc những ngõ hẹp.
Ông John nói:
“Những phát kiến đó chứng tỏ ba, bốn ngàn năm trước Tây lịch, ở miền Sihdhu (cực Bắc tỉnh BomBay) và ở miền Nam Pendjab nữa, đã có một đời sống thành thị rất hoạt động, nhiều nhà có giếng, phòng tắm, lại có hệ thống dẫn nước phức tạp. Như vậy cho thấy người dân thời ấy đã có một lối sống, một địa vị xã hội, ít nhất cũng bằng dân Sumerie thời cổ và cao hơn dân Babylon hay Ai cập cùng thời với họ. Ngay ở Ur, nhà cửa cũng xây cất thô sơ hơn ở Mohenjo Daro”.
Những cổ vật tìm thấy ở Mohenjo Daro, điều đáng ngạc nhiên là: “Cổ vật đào được ở lớp dưới lại tinh xảo hơn ở lớp trên”.
Do đó, người ta kết luận rằng: “Văn minh Mohenjo Daro đã lên đến tột đỉnh khi vua Cheops Ai Cập cho xây dựng Kim Tự tháp vĩ đại đầu tiên. Nền văn minh Mohenjo Daro đã có những liên lạc về thượng mại, tôn giáo và nghệ thuật với các xứ Sume’ric và Babylon. Và nền văn minh này được tồn tại từ ba ngàn năm cho đến thế kỷ thứ ba trước Tây lịch. Tuy vậy, vẫn chưa có thể nói rằng:
“Nền văn minh Mohenjo Daro là nền văn minh cổ nhất, vì đây chỉ là “khảo cứu ban đầu”. Có thể khi đào đến lớp đất cùng thời kỳ với Ai Cập, khi ấy người ta có thể kết luận “nền văn minh Moheyjo Daro là “nền văn minh cổ nhất” so với nền văn minh Ai cập.