Sau đó có những lớp học ban đêm, chúng chỉ có ở Miến Điện. Một số quyển Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) phải được học vào ban đêm. Điều này có nghĩa là chúng tôi đã học Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) suốt ngày. Vào ban đêm chúng tôi đến gặp các giáo thọ sư và đọc lại những gì chúng tôi đã học trong ngày. Các giáo thọ sư sẽ giải thích những đoạn khó hiểu. Hay nếu chúng tôi có mắc lỗi sai gì, các vị sẽ chỉnh sửa cho chúng tôi. Thực ra chúng tôi học với các giáo thọ sư trong điều kiện không có ánh sáng. Không có đủ ánh sáng để đọc. Chúng tôi không mang theo sách. Chúng tôi chỉ học môn này trong ngày. Sau đó chúng tôi đến các giáo thọ sư và đọc thuộc lòng. Cứ như thế chúng tôi đặt câu hỏi và các vị thầy sẽ trả lời. Trong những lớp học ban đêm chúng tôi học một số phần của quyển Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) đầu tiên, quyển thứ ba, quyển thứ sáu, và quyển thứ bảy. Đó là lý do tại sao tôi nghĩ rằng các nhà sư Miến lại quen thuộc với các chủ đề của Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) hơn các vị sư đến từ các quốc gia khác. Các lớp học ban đêm là truyền thống của chúng tôi và chúng vẫn đang tiếp diễn.
Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) là một môn học bắt buộc đối với mỗi tu sĩ, sa di và sa di ni ở Miến. Nếu bạn xuất gia trở thành một vị tỳ khưu hay sa di, thì bạn sẽ được giao quyển Abhidhamma (Vi Diệu Pháp). Bạn sẽ được yêu cầu học thuộc lòng quyển đó trước khi bạn biết quyển đó là gì. Đó là môn học bắt buộc. Mỗi vị sư Miến hay sa di hay sa di ni đều biết Abhidhamma (vi Diệu Pháp). Cũng có nhiều cư sĩ tại gia biết Abhidhamma (Vi Diệu Pháp). Thậm chí họ còn viết sách về Abhidhamma (Vi Diệu Pháp). Họ cũng dạy các anh chị em của họ. Do đó cũng có cư sĩ dạy cư sĩ, chứ không chỉ có mỗi tu sĩ dạy cư sĩ. Có những kỳ thi về Abhidhamma (Vi Diệu Pháp) …