Chuyện Tiền Thân Đức Thế Tôn
Jātaka
Chương Sáu
Chakkanipāta
Phẩm Avāriya
Avāriyavagga
Ja 384 Dhammadhajajātaka
Bậc Ðạo Sư kể chuyện này trong lúc trú tại Kỳ Viên về một Tỷ-kheo lừa dối.
Ngài bảo:
– Này các Tỷ-kheo, kẻ này không chỉ lừa dối lần đầu tiên.
Rồi Ngài kể một chuyện đời xưa.
*
Ngày xưa, khi vua Brahmadatta trị vì ở Ba-la-nại, Bồ-tát được sinh làm một con chim. Khi lớn lên ngài sống giữa bầy chim tùy tùng của ngài trên một đảo giữa biển cả.
Một hôm có đoàn thương nhân đem theo một con Quạ và khởi hành ra khơi, đến giữa biển, tàu bị chìm. Con Quạ bay đến đảo này, nghĩ thầm: “Ðây có cả đàn chim lớn, nếu ta dùng kế lừa gạt chúng rồi ăn thịt cả trứng lẫn chim non thì hay biết bao”. Thế rồi nó bay xuống giữa bầy chim, vừa há mỏ vừa đứng một chân trên mặt đất. Bầy chim hỏi:
– Thưa Tôn giả, ngài là ai?
– Ta là một Thánh giả.
– Tại sao ngài chỉ đứng một chân?
– Nếu ta đặt chân kia xuống, quả đất không thể chịu đựng nổi ta.
– Thế tại sao ngài vừa đứng vừa há mỏ?
– Ta không ăn thực phẩm gì cả, chỉ hút gió.
Cùng với lời này, Quạ gọi bầy chim lại bảo:
– Ta sẽ thuyết giáo cho các anh, hãy lắng nghe.
Rồi Quạ ngâm vần kệ đầu để giảng giáo lý:
“Bà con, hãy trì Giới,
Trì Giới, được tốt lành,
Ai thực hành trì giới,
Đời này, đời sau an.”
“Dhammaṁ caratha ñātayo,
Dhammaṁ caratha bhaddaṁ vo;
Dhammacārī sukhaṁ seti,
Asmiṁ loke paramhi ca”.
Ðàn chim không biết Quạ nói thế với âm mưu lừa dối chúng để ăn trứng chim, liền ca ngợi Quạ và ngâm vần kệ thứ hai:
“Chim này, bậc hiền thiện,
Lưỡng sanh, bậc giới hạnh,
Trong khi đứng một chân,
Thuyết giảng thuần giới hạnh.”
“Bhaddako vatayaṁ pakkhī,
dijo paramadhammiko;
Ekapādena tiṭṭhanto,
dhammamevānusāsati”.
Bầy chim đầy tin tưởng con Quạ gian ác này, liền bảo:
– Thưa Tôn giả, ngài không cần thực phẩm gì cả, chỉ cần hút gió mà sống, vậy xin ngài canh chừng lứa trứng này và bầy chim non của chúng tôi.
Như thế, chúng bay đi đến nơi ăn thường lệ. Khi chúng đã đi xa, con Quạ độc hại này ăn đầy một bụng cả trứng lẫn chim non. Rồi khi bầy chim trở lại, nó liền đứng yên lặng trên một chân và há mỏ ra.
Ðàn chim không thấy lũ chim non khi bay về tổ liền kêu thét lên:
– Ai có thể ăn chúng rồi chứ?
Song chúng lại bảo nhau:
– Ông Quạ này là một bậc Thánh mà!
Chúng không nghi ngờ gì con Quạ cả.
Sau đó, một hôm, Bồ-tát nghĩ thầm: “Trước đây không có gì nguy hiểm xảy ra, chỉ từ khi có con Quạ này đến mới bắt đầu có tai họa, vậy tốt hơn phải thử nó”.
Vì thế ngài làm như thể sắp bay đi ăn cùng bầy chim kia, rồi ngài quay lại đậu một chỗ kín đáo. Con Quạ tin tưởng bầy chim đã bay hết liền đứng lên, đến ăn cả trứng lẫn chim non, xong lại đứng trên một chân, há mỏ ra như cũ. Khi bầy chim bay về, Chim chúa tụ tập chúng lại và bảo:
– Hôm nay ta đã quan sát mối hiểm họa đến với đàn con của chúng ta và ta thấy con Quạ gian ác này đã ăn thịt chúng, vậy ta quyết bắt nó.
Như thế ngài họp bầy chim vây quanh con Quạ và bảo:
– Nếu nó bay đi trốn, ta phải bắt lấy nó.
Rồi ngài ngâm các vần kệ tiếp theo:
“Bản tánh nó không biết,
Các con lại ngợi khen,
Nó ăn trứng, chim non,
Nhưng luôn rao ‘giới hạnh’.
“Nāssa sīlaṁ vijānātha,
anaññāya pasaṁsatha;
Bhutvā aṇḍañca potañca,
dhammo dhammoti bhāsati.
Điều nó nói và làm,
Thật là khác biệt nhau,
Chỉ nói mà không làm,
Giới hạnh không đứng vững.
Aññaṁ bhaṇati vācāya,
aññaṁ kāyena kubbati;
Vācāya no ca kāyena,
na taṁ dhammaṁ adhiṭṭhito.
Nó tử tế bằng lời,
Lại giả dối trong tâm,
Như rắn độc trong hang,
Khoác giới hạnh, thiện nhân,
Ở trong làng, thị trấn,
Kẻ ngu không thể biết.
Vācāya sakhilo manoviduggo,
Channo kūpasayova kaṇhasappo;
Dhammadhajo gāmanigamāsu sādhu,
Dujjāno purisena bālisena.
Lấy mỏ, cánh, móng chân,
Tiêu diệt con chim ấy,
Hàng này thật không xứng,
Cộng trú với chúng ta.”
Imaṁ tuṇḍehi pakkhehi,
pādā cimaṁ viheṭhatha;
Chavañhimaṁ vināsetha,
nāyaṁ saṁvāsanāraho”ti.
Dhammadhajajātakaṁ navamaṁ.
Cùng với những lời này, chính Chim chúa vụt bay lên lấy mỏ đánh vào đầu Quạ và cả đàn chim cũng lấy mỏ và chân đánh Quạ cho đến chết.
*
Khi Pháp thoại chấm dứt, bậc Ðạo Sư nhận diện Tiền thân:
– Thời ấy con Quạ là Tỷ-kheo lừa dối này, và Chim chúa chính là Ta.