Tương Ưng Bộ 2.7
Saṁyutta Nikāya 2.7
Phẩm Thứ Nhất
1. Paṭhamavagga
Pañcālacaṇḍa
Pañcālacaṇḍasutta
Tại Sāvatthi.
Sāvatthinidānaṁ.
At Sāvatthī.
Ðứng một bên, Thiên tử Pañcālacaṇḍa nói lên bài kệ này trước Thế Tôn:
Ekamantaṁ ṭhito kho pañcālacaṇḍo devaputto bhagavato santike imaṁ gāthaṁ abhāsi:
Standing to one side, the god Pañcālacaṇḍa recited this verse in the Buddha’s presence:
“Dầu giữa những chướng ngại,
Bậc Ðại trí Chánh giác,
Vẫn tìm được lối thoát,
Vượt qua mọi chướng ngại.
Bậc trí hiểu Thiền định,
Biết từ bỏ, tối thắng,
Bậc Mâu-ni, ẩn sĩ.”
Sambādhe vata okāsaṁ,
Avindi bhūrimedhaso;
Yo jhānamabujjhi buddho,
Paṭilīnanisabho munī”ti.
“The opening amid confinement
was discovered by the Buddha of vast intelligence,
who woke up to absorption,
the sage, the solitary bull.”
(Thế Tôn nói với Pañcālacaṇḍa):
“Dầu giữa những chướng ngại,
Họ tìm được lối thoát,
Họ tìm được Chánh pháp
Ðưa đến quả Niết-bàn.
Những vị đạt chánh niệm,
Kiên trì không dao động,
Họ là bậc chơn chánh,
Tâm điều phục, định tĩnh.”
“Sambādhe vāpi vindanti,
(pañcālacaṇḍāti bhagavā)
Dhammaṁ nibbānapattiyā;
Ye satiṁ paccalatthaṁsu,
Sammā te susamāhitā”ti.
“Even amid confinement they discover,”
said the Buddha to Pañcālacaṇḍa,
“the principle for attaining extinguishment.
Those who have acquired mindfulness
are perfectly serene in samādhi.”